31/08/2019 _ Hội-An &bánh mì _ Một bức ảnh và bài viết của “đặc phóng viên daymadi” LM. Châu/Ca !
Thuở cuối những năm ‘80s, sáng sớm chạy bộ ngoài phố, em đừng lại trò chuyện với một người Hoa, chủ lò bánh mì.Trong câu chuyện, người này tiết lộ với em bí quyết cho bánh mì được dòn lâu là thêm vào bột vitamine C.
Thuở đó du khách lưa thưa, không dữ dội như ngày nay.
Bánh mì “Phưọng” mở cửa từ sáu giờ rưởi sáng đến chín giờ rưởi tối, lúc nào cũng tấp nạp người mua… và thương xuyên hết bánh mì; thực khách phải chờ mẽ sau, đôi khi đứng đợi hơn nữa giờ.Treo lơ lững là hình Anthony Bourdin đang cơm tay cầm trước tiệm.Người mua đa số là dân tứ xứ, cuồng Bourdin hoặc tripAdvisor,.
Một ổ hai mươi lăm ngàn đồng; đứng đợi khá lâu.Giải pháp tối ưu là về khách sạn gọi các cậu chạy Grab (công ty Tân gia ba tương tự như Uber hoặ Lyft) đến mua hộ, giao tận nơi, thêm hai mươi lăm ngàn phí giao. _ LM.Châu/Ca
” Vui thôi mà ” … có quản cáo gì đâu !
Tháng 7 năm 2018 có về Hôi An ghé bánh mì Phượng ăn thử nhưng không ngon như quãng cáo có lẻ sau khi được quãng cáo qua sách báo du lịch, khách đông nên bánh mì Phương không làm nguyên liệu “cây nhà lá vườn” vì quá mất thì giờ (thịt heo làm xa xíu có nước sền sệt) như ở nhà thường làm, nay bánh mì Phượng đa dạng hóa nên có hàm lượng về vật liệu nhưng chất liệu không có vị lạ ngon như xưa mà có mùi vị của các loại bánh mì thịt nguội bình thường.
Đồng ý với Anh quá!
Chain « bánh mỳ Hội An”, có vài chục cửa hàng toàn xứ, ngon và chất lượng hơn.
Điều chắc chắng là dân địa phương không chiếu cố những cứa hàng này; cũng như chỉ ra phố ban ngày, tránh đám du khách đông đảo khi chiều đến