Tiêu cự nào thích hợp cho máy 24×36 ?
Trước đây vài chục năm, những ai dùng máy hình khổ phim 24×36, kể cả những người đã có sẵn nhiều ống kính, đều có lần đặt câu hỏi là cái ống kính tiêu cự nào nên gắn thường trực trên thân máy.
Hồi xưa ít ai xài Zoom lắm, chê nó xấu vì … không mua nổi !
Tuy vậy khi nói mấy chục năm trước, chẳng qua là dè dặc vậy thôi chứ ngay bây giờ, cho dù phần lớn cái máy mơí nào bán ra cũng kèm theo cái Zoom, câu hỏi trên vẫn là thời trang !
Có người cho là vơí khổ phim 24×36, tiêu cự ống kínk 50mm là hợp lý nhất.
Người thì cho 35mm mơí chuẫn vì góc nhìn gần vơí góc nhìn của con mắt người !
Còn tôi,
40 năm trước, lúc tôi mới có cái Canon thay được ống kính, tôi thích lắm mặc dầu chỉ có độc cái ống 50mm.
Có máy rồi cũng lùng xục kiếm nhóm kiếm hội mà đi chụp hình với nhau những buổi sáng chủ nhật. Gọi là hội cho xôm thật ra cỡ chừng năm bảy anh em chi đó cùng nhờ hai thầy Nguyễn Cao Đàm và Trần Cao Lĩnh đứng ra hướng dẫn. Nhờ đó anh em cũng biết được chút nghệ thuật nhiếp ảnh.
Nhóm có rồi, đi chụp gần thì vô thảo cầm viên chụp người chụp mẫu, xa một chút thì Phú lâm, xa lộ Đại Hàn chụp …vịt, hay tới rừng cao su Long thành chụp lá.
Có lúc rũng rĩnh thì anh em đóng góp đi xa mãi tận …Đàlạt hay Phan Thiết là ghê gớm lắm. Đâu dám nghĩ tới có ngày các bạn trẻ (bây giờ) rủ nhau mua vé…máy bay đi chụp hình.
Chụp rồi về nhà tráng phim, làm hình xong phải đợi tới ngày thứ năm, lúc trời nhá nhem tối, mới ra vĩa hè gặp nhau mà trao đổi kinh nghiệm.
Hồi đó mỗi chiều thứ năm bọn chúng tôi hay ngồi vĩa hè đường Nguyễn Huệ, ngay trước tiệm hình Đống Đa, lý do là vì thầy Cao Lĩnh phụ trách nghệ thuật ở tiệm hình này .
Cứ mỗi thứ năm, tan sở, anh em lục tục có mặt khõang năm rưỡi sáu giờ. Cỡ mười lăm hai mươi phút sau thì thầy Nguyễn cao Đàm chạy cái xe Vespa cà tàng tới.
Đủ mặt rồi mà phải chờ Đống Đa đóng cửa thì thầy Cao Lĩnh mới… rãnh.
Sáu bảy giờ mà nhá nhem tối là vì vậy!
Cũng phải chờ tiệm người ta đóng cửa thì mình mới tọa vị vĩa hè của người ta được. Thầy trò tâm đắc lắm, ít thấy ai vắng mặt.
Vĩa hè thôi . Làm gì mà có càphê máy lạnh Bull…!
Các bác sẽ noí “đồng ý nhưng thế thì cái câu hỏi tiêu cự nêu trên nằm ở đâu?”
Có đấy.
Số là mỗi lần trình hình cho hai thầy xem rồi chuyền tay giữa anh em, ai cũng ngằm nghía mấy cái hình chân dung của anh Xuân_ Anh Xuân dạo đó làm ỡ IBM lương to lắm_ chụp bằng ống Télé Nikon 180mm. Mình xem cũng thấy thích nói chi .
Thế là có ý ra chợ trời kiếm cái Télé. Tìm có Télé rồi, khổ nỗi là chỉ đủ tiền … bù mà không đủ tiền mua. Đưa cái 50mm của mình kèm theo mớ tiền cho ông lái.
Ống kính thì trước sau cũng chỉ có độc một cái, nhưng bây giờ là cái 135mm ! Sung sướng đi chụp chân dung. Thậm chí có ngày 5 giờ tan tầm, ráng vác máy lên thảo cầm viên chụp… chân dung mấy chị dọn dẹp sở thú ( Bác nào mới mua máy thì hiểu liền ).
Đùng một cái, có người quen, biết tiếng – do mình tung ra – nhờ chụp cho vài tấm hình lễ lược gì gì đó.
Với cái 135mm hình in ra chỉ thấy cái lổ muĩ (Ly do nhà chật, không có chổ lùi )! Tiếng lành đồn gần tiếng dữ đồn xa…thế là toi. Được cái an ủi là về sau không mấy ai nhờ chụp hình dùm nữa.
Tỉnh ngộ rồi, đi …đổi cái ống khác rộng hơn. Lần này 135mm, coi như xóa số 1 đổi lấy cái 35mm/1.4.
Lại bù mớ tiền.
Người Việt ta có câu, ” Phước bất trùng lai.Họa vô đơn chí “. Cái ống 35mm/1.4 của tôi xài được vài ngày thì cái vòng xoay khẩu độ nó cứ xoay hoài không chịu dừng lại ở một điểm cố định nào cả. Đúng là có vấn đề. Tôi vội vã trở ra chợ trời cho người đổi cái ống 35mm này biết cái khiếm khuyết của món hàng. Tôi cẩn thận chuẩn bị ăn nói cho vừa lòng chị ( người đổi cái ống kính này là một chị lái), tránh đụng độ vô ích.
Mà sự cẩn trọng của tôi vô ích thật đấy !
Gặp nhau chào hỏi xong, tôi rụt rè bày tỏ vấn đề. Gặp ngày hên, chị lái cởi mở “ Ồ bậy thiệt, cái này em thiếu kiễm tra, ngặt cái là bây giờ đây chẳng sẵn cái 35mm nào mà đổi cho anh. Hay anh ráng chờ vài hôm có cái mới em sẽ giữ cho anh, không phải bù biết gì đâu”
Sướng nhưng chưa thỏa mãn, tôi nói với chị ” Kẹt cái là tôi…chụp liền liền, mà cái ống này thì không xài được , vậy chị xem quanh đây (chợ trời mà) ai có, chị lấy dùm tôi một cái ”
Bốn mươi năm rồi tôi không nhớ là hôm đó chị lái có đánh đét một cái vào đùi chị không ” Ờ hay thôi thế này anh ạ, em đang có cái 28mm, mới lắm, gần như mới ấy mà. Anh trả lại cái này cho em, rồi lấy cái 28mm đi mà xài, tốt lắm”.
Tôi nghĩ thầm trong ruột, cầm cái 35mm/1.4 tuộc ốc này như cầm của nợ, biết tới bao giờ mới có cái khác mà đổi. Tôi bằng lòng đề nghị nhưng bảo chị cho xem cái đã…Sau cùng tôi bằng lòng lấy cái 28mm thay thế cái 35 tuộc ốc của chị.
Đã xong đâu “ Anh ạ, cái 35 (mm) này, lỗi do em , em lấy lại đúng giá đả tính cho anh lần trước, không để anh thiệt đâu. Có điều là cái 28mm giá … thị trường nó cao hơn caí 35mm. Anh trả em cái sai biệt thôi ” Cái sai biệt chị lái đưa ra không mấy cãm tình gì lắm ! Lại ra tiền. Vẫn chỉ một ống kính .
Ông Conrad Hilton, người sáng lập khách sạn Hilton (nay hệ thống khách sạn này thuộc tập đoàn Hilton Worldwide) được mệnh danh là người đi khắp thế gian nhưng tối nào cũng ngụ trong nhà của mình. Tôi nổi tiếng là người xài đủ loại ống kính, nhưng khi nào cũng chì có độc một ống.
Maĩ tới hôm nay, cuộc bán chác này tôi cũng không đánh gía được ai dại ai khôn, chỉ biết cái ống kính 28mm này là cái ống kính tôi giữ lâu hơn hết, trên 2o năm có thừa.
Không đổi nữa vì ưng ý nó lắm.
Đó là chuyện bốn mươi năm về trước .
Nay tôi có được 4 cái ống kính từ 18mm –28mm -50mm -cho tới 90mm. Nhưng lúc nào cái 28mm cũng nằm sẵn trên máy.
Trong hộp ổ cứng chứa trên 100.000 file hình, tôi e rằng 90.000 file được chup bằng ống 28mm!
Mỗi lần đi chụp hình, trong thân máy có ống kính 28mm tôi dùng SD 8G. Trong thân máy thứ hai tôi gài ổ SD 2Go.
Thường thì thân máy 28mm hết pin trước.
Đối với tôi, ống kính 28mm là ống kính đặc biệt dùng cho máy 24×36 !
Những tấm hình sau đây tôi chụp ở Châu đốc tháng 9 vừa qua, đều là bằng caí ống 28mm/2.8 .
” Nồi này úp vung nọ ” 28mm-Elmarit- 125/f:5.6
” Hong tóc trên phà” 28mm-Elmarit-1/60/f:2.8
” Chân Dung ” 28mm-Elmarit-1/60/f:2.8-(Cropped)
“ Càphê sáng ” 28mm-Elmarit-250/f:5.6
_________________________________________________________
Cám ơn anh rât nhiều , chuyên môn và lich sử được hòa lẫn vào nhau thật hài hòa và đôc đáo!
thân mên , Đinh Khắc Dũng.
bài này hay và hóm hỉnh quá chú ơi, chú Tuyên đúng là thật độc đáo đó nhe, đọc văn chú thấy như ngồi uống cafe nhâm nhi từng giọt ở con đường đầy bóng râm mát, cùng người bạn thân thật là gần gũi
@: Pautang : 35 Summicron ASPH, là một trong vài ống kính vượt bực của Leica. Anh đã chọn đúng . Hình chụp với 35 Summicron rất nét, với hệ ASPH, màu sắc rất rực rở.
Tiêu cự này gắn vào thân máy M8, theo tôi, là ống kính thích hơp cho chân dung, nếu chỉ nhìn khía cạnh nét của bức ảnh, loại ảnh chân dung nửa ngưới, thí nó sẽ trên cả 75mm hay 90mm, nếu có điều kiện đến gần chủ đề.
35mm có góc nhìn hẹp hơn 28mm.
Hix !! Em mới có lens 35mm F 2 Leica ASPH __ không biết có ngon hơn không ?? Nhờ anh tư-vấn hộ cái tiêu-cự này . Thanks và chúc anh vui .